Làm người, hình thể thấp bé một chút cũng được, nhưng đừng để tấm lòng nhỏ nhen. Thế gian chẳng ai thích những kẻ tâm địa hẹp hòi. Dù vai nhỏ lưng gầy nhưng tấm lòng nhân hậu, vẫn an ủi sưởi ấm được vô số người.
Làm người, thể trạng gầy yếu một chút cũng được, nhưng đừng để tinh thần nhu nhược. Những người nhu nhược thường hay bi quan và tự ti, cho nên nhất định phải luyện lấy tinh thần dũng cảm, có chủ kiến và tự tin.
Làm người, tai mắt chậm chạp một chút cũng được, nhưng không được để tâm trí mê muội. Luôn nhắc mình giữ lấy tâm sáng trí thông để nhìn xa trông rộng.
Làm người, bướng bỉnh một chút cũng được, nhưng nhất định đừng quá ngang tàng, để dã tâm biến mình thành ác quỷ. Nếu không, bạn không vào địa ngục thì ai vào?
Làm người, thông minh một chút cũng được, nhưng nhất định đừng tự cho mình là kiệt xuất còn người đời đều là kẻ ngốc. Nếu không, thế giới này chỉ có một kẻ ngu ngơ, chính là bạn!
Làm người, thỉnh thoảng lười biếng một chút thì được, nhưng đừng bao giờ làm một kẻ suốt ngày biếng nhác.
Việc cần làm thì nên cố gắng làm cho trọn vẹn, nên có tâm cống hiến một chút, nếu không muốn làm kí sinh trùng đeo bám xã hội.
Làm người, tiết kiệm một chút thì được, nhưng đừng quá toan tính vì tiền bạc. Nếu không bạn sẽ có thói quen đánh giá người khác qua đồng tiền, sớm muộn gì cũng thành nô lệ cho nó.
Làm người, khoan dung một chút thì tốt, nhưng đừng để người khác xem thường, lợi dụng sự dung túng của mình mà tiếp tục phạm lỗi. Dù thế nào cũng nên giữ lấy quy tắc và sự tự tôn riêng.
Làm người, khổ cực một chút cũng được, nhưng đừng để nỗi khổ kéo dài không phương giải thoát. Phải học cách vươn lên!