Đức Ông là một trong những vị Thần quan trọng trong Phật giáo. Khi vào chùa, phật tử trước hết phải vào lễ ban Đức Ông rồi mới tới đại điện lễ Phật. Vậy Đức Ông là ai và ý nghĩa thờ tượng Đức Ông là gì?

Đức Ông là ai? 

Đức Ông hay còn gọi là Đức Chúa Ông là một trong những vị Thần được thờ phụng tại đền, chùa. Hầu hết các ngôi chùa Phật giáo truyền thống đều có một ban riêng thờ Ngài. Theo sách Phật Giáo ghi chép lại, Đức Chúa Ông có tên thật là Anathapindika – một doanh nhân giàu có ở Ấn Độ cổ đại.

Anathapindika mang ý nghĩa chu cấp cho những người cô độc, nghèo khổ, những mảnh đời bất hạnh, khó khăn. Ngài là người giàu có, mộ đạo đã bỏ ra một lượng tài sản vô cùng lớn để dát vàng kín mặt vườn của Thái Tử Kỳ Đà nước Vệ Xá. Cúng dường cho Đức Phật và tăng đoàn tới thuyết pháp. Ngài được xem là thí chủ lớn nhất, rộng rãi nhất từ trước đến nay.

Không chỉ vậy, Đức Ông còn nổi tiếng là một người có tấm lòng quảng đại. Thường xuyên làm nhiều việc tốt, giúp đỡ người nghèo khổ. Đặc biệt nhất là giúp cô nhi quả phụ, tích vô số đức. Ngài là tín đồ có lòng trung thành hướng Phật. Luôn hết lòng với Phật Giáo, sẵn sàng làm bất cứ công việc gì phục vụ cho đạo Phật cao cả, linh thiêng.

Do làm nhiều việc thiện và ủng hộ Phật pháp nên dù không phải là Phật nhưng Đức Ông vẫn được thờ tại hầu hết các ngôi chùa, tôn làm Long Thần hộ pháp. Đây là vị thần trông coi, bảo vệ chùa. Lâu dần, cũng vì thế mà người ta quên đi nguồn gốc thực của Đức Ông. Chỉ nhớ rằng ngài là vị thần giữ cửa canh chùa.

Sự tích Đức Ông qua Kinh Phật

Một ngày, khi Đức Phật đang ngụ tại ngôi chùa của Anathapindika, Đức Ông đi đến sảnh lễ và ngồi xuống nghe lời khuyên trong việc làm ăn. Đức Phật đưa ra 5 luận điểm về việc kinh doanh, xây dựng tài sản và tích lũy tiền bạc.

+ Thứ nhất, tài sản có được nhờ nỗ lực, tự bản thân cố gắng. Làm ra bằng sức lao động, đôi bàn tay và khối óc, thu về hợp pháp thì an lạc và hoan hỉ, không hề phạm lỗi gì. 

+ Thứ hai, tiền tự kiếm này không chỉ làm cho bản thân an lạc hoan hỉ mà còn làm cho những người khác như cha mẹ vợ con, người làm công, người xung quanh… cũng vui vẻ theo.

+ Thứ ba, tiền kiếm được nhờ nỗ lực cá nhân sẽ chặn đứng tai họa do làm ăn thất bát, nghèo túng, khổ sở. Giữ cho tài sản bản thân được an toàn nên càng phải làm, cố gắng làm nhiều hơn nữa.

+ Thứ tư, số tiền kiếm được chân chính có thể cống hiến cho những người khó khăn nghèo khổ, mẹ góa con côi, người tàn tật, người khách lỡ độ đường, cho linh hồn phiêu tán không nơi nương tựa, cho quốc gia và các chư thiện khác.
+ Thứ năm, số tiền chân chính kiếm được ấy có thể cúng dường cho các vị thầy xuất gia. Cho các tôn giáo tín ngưỡng, đưa đến công đức vô lượng.

Như vậy, có thể thấy Đức Chúa Ông hay Đức Ông là một vị Thần được tôn xưng trong Phật giáo. Thông qua Ngài, chúng sinh không chỉ hiểu hơn về những điển tích điển cố nhà Phật mà còn ghi nhớ sâu sắc những phẩm chất tốt đẹp, sự hướng thiện chân thành và các hoạt động từ thiện rộng rãi.

Những điều mà Đức Phật khuyên Đức Ông cũng là lời Phật dạy về tiền tài, về cách làm ăn và về thái độ đối với tài sản. Tiền không xấu, miễn đó là tiền được làm ra chân chính và được dùng chân chính.